Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2012

Câu chuyện về những chú ếch


Ngày xưa, có một nhóm ếch… có ý định chạy đua. Chúng muốn đua cùng trèo lên một đỉnh tháp rất cao. Có rất nhiều khán giả đến xem để thưởng thức cuộc đua và đồng thời cổ vũ những chú ếch…
Nhưng… không  ai trong số khán giả tin rằng trong số các chú ếch sẽ có con trèo lên đỉnh tháp. Họ lắc đầu và nói rằng: Ôi, khó khăn quá!!! Không bao giờ các chú ếch có thể làm được! Hoặc: Không thể làm được vì tháp cao quá! Các chú ếch bắt đầu thấy mệt mỏi và bỏ cuộc… trừ một chú cứ kiên trì, cần mẫn leo cao dần, cao dần… Các khán giả hét lên:
“ Việc đó quá khó khăn, sẽ không có con nào có thể trèo cao vậy!”
Lần lượt từng chú bỏ cuộc và quay đầu tuột xuống… Chỉ riêng duy nhất một con vẫn kiên trì tiếp tục hoàn toàn nó không có ý định bỏ cuộc!
Cuối cùng tất cả đã bỏ cuộc chỉ trừ một chú với khát vọng to lớn của mình đã trèo lên được đến đỉnh tháp!
Các chú ếch còn lại và các khán giả vẫn rất muốn biết, bằng cách nào mà chú ếch này lại làm được việc mà tất cả những bạn bè và người khác cho là KHÔNG THỂ.
Một khán giả đến gặp chú ếch và hỏi là chú ta lấy đâu ra sức lực để đạt được đến đỉnh cao. Và lúc đó tất cả mới biết được rằng chú ếch chiến thắng đó bị ĐIẾC!!!
 Đừng bao giờ nghe những người có tư tưởng tiêu cực và bi quan. Vì họ là những kẻ đánh cắp đi những ước mơ đẹp nhất mà bạn mang trong mình.
Hãy luôn nghĩ đến sức mạnh của những lời nói, bởi vì tất cả những gì bạn đọc, bạn nghe đều sẽ ảnh hưởng đến hành động của bạn!
 Do vậy: HÃY LUÔN LUÔN LÀ NGƯỜI LẠC QUAN!
Và hơn thế nữa, hãy đơn giản trở thành NGƯỜI ĐIẾC khi mà ai đó nói là bạn không thể thực hiện được ƯỚC MƠ của mình! (Bạn cũng đừng có ngạc nhiên khi thấy tôi bỗng dưng bị điếc nhé, lúc đó bạn nên biết là bạn đang nói những điều gì rồi đấy)

Nếu bạn không thể chắp cánh ước mơ cho người khác xin đừng vùi dập nó một cách tàn nhẫn.
Kết luận: “TẤT CẢ CÓ THỂ TRỞ THÀNH HIỆN THỰC KHI THỰC SỰ CHÚNG TA MUỐN”.

Và đây là một dị bản khác về hai chú ếch : 

HAI CHÚ ẾCH RƠI XUỐNG GIẾNG

Một đàn ếch đi ngang qua một khu rừng và hai con ếch bị rơi xuống một cái giếng. Khi thấy cái giếng quá sâu những con ếch còn lại bèn nói với hai con ếch kia rằng chúng sẽ phải chết. Hai con ếch mặc kệ những lời bình luận và cố hết sức nhảy ra khỏi cái giếng. Đàn ếch nhao nhao bảo chúng đừng vô ích, hãy chấp nhận cái chết không thể tránh khỏi. Cuối cùng, một con ếch nghe theo lời của đàn ếch. Nó gục xuống chết vì kiệt sức và tuyệt vọng. Con ếch còn lại vẫn dồn hết sức lực còn lại tiếp tục nhảy lên. Đám ếch trên bờ lại ầm ĩ la lên bảo nó hãy nằm yên chờ chết . Con ếch nọ lại càng nhảy mạnh hơn nữa. Và thật kỳ diệu, cuối cùng nó cũng thoát ra khỏi cái giếng sâu. Đàn ếch xúm lại: " Không nghe chúng tôi nói à?" Chúng cứ hỏi mãi trong sự ngạc nhiên và lúng túng của con ếch nọ. Cuối cùng sự thật cũng được một con ếch già hé lộ rằng con ếch vừa thoát khỏi cái giếng kia bị điếc và nó cứ nghĩ là những con ếch khác hò reo đang cổ vũ cho nó!!!....

Bài học từ câu chuyện :

Lời nói luôn có những sức mạnh. Một lời động viên dành cho người đang trong cơn khủng hoảng có thể mang đến sức mạnh bất ngờ để vượt qua nghịch cảnh. Một lời tiêu cực với người đang khủng hoảng có thể giết chết họ.Vì vậy hãy cẩn thận với lời nói của bạn

Hãy nói những lời mang đến niềm tin và sức sống cho những ai đi ngang qua cuộc đời bạn. Sức mạnh của ngôn từ! Vâng đôi lúc thật khó mà hiểu được sức mạnh kỳ diệu của một lời động viên khích lệ. Bất cứ ai cũng có thể buông ra những lời cướp đi tinh thần chiến đấu, nghị lực sống của một người đang trong lúc khó khăn, hoạn nạn. Nhưng chỉ có những người đặc biệt, những người thật sự "biết sống đẹp" mới có thể dành thời gian, tấm lòng để khích lệ người khác.

Thêm một câu chuyện nữa khá hay về hai con ếch

HAI CON ẾCH TRONG THÙNG SỮA

Câu chuyện kể về 2 chú ếch nọ. Một chú thì rất mập còn chú kia thì gầy giơ xương.
Một ngày nọ, trong khi đi kiếm thức ăn, chúng sơ ý nhảy vào 1 cái  thùng sữa.
Chúng không thể nhảy ra ngoài, vì mặt  trong thùng rất trơn nên chúng chỉ biết bơi quanh
Con ếch mập nói với con ếch gầy dơ xương:
“ Em ơi, chúng ta không thể cứ lội mãi như vậy được, chúng ta sẽ sớm chết chìm thôi nên ta đành  bỏ cuộc cho rồi “
Con ếch gầy dơ xương đáp lại:
“ Cứ tiếp tục lội đi anh. Ai đó sẽ đến giúp chúng ta thoát ra khỏi đây”
Và cứ thế, chúng bơi bì bõm hàng nhiều giờ.
Một lúc sau, con ếch mập nói:   “ Em ơi, anh cảm thấy mệt lắm rồi. Mình sẽ chết đuối thôi. Hôm nay Chủ nhật, chẳng ai đi làm việc cả. Chúng ta sắp  bỏ mạng rồi. Sẽ không có cách nào ra khỏi nơi  này.”
Nhưng con ếch gầy vẫn nói rằng “ Cố gắng lên, Tiếp tục bơi đi anh. Sẽ có người giúp mà.”
Vài giờ nữa trôi qua.
Một lúc sau, con ếch mập nói
”Anh  không thể tiếp tục thêm nữa. Cố gắng bơi như thế chẳng làm được  gì vì mình cũng sẽ chết đuối. Có ích gì đâu?
Rồi con ếch mập dừng lại. Nó đã bỏ cuộc. Và nó đã chết đuối trong thùng sữa. Nhưng con ếch gầy vẫn cứ cố gắng bơi.
Mười phút sau,  con ếch gầy dơ xương cảm thấy vật gì cưng cứng ở dưới chân nó.Nó đã bơi bì bõm và đánh sữa thành bơ , nên cuối cùng nhảy thoát ra khỏi cái thùng sữa.

Nguyễn Phương Cẩm Tú dịch (tại đây : http://banmaihong.wordpress.com )


TWO FROGS IN THE MILK

This is the story of two frogs. One frog was fat and the other skinny. One day, while searching for food, they inadvertently jumped into a vat of milk. They couldn’t get out, as the sides were too slippery, so they were just swimming around.
The fat frog said to the skinny frog, “Brother frog, there’s no use paddling any longer. We’re just going to drown, so we might as well give up.” The skinny frog replied, “Hold on brother, keep paddling. Somebody will get us out.” And they continued paddling for hours.
After a while, the fat frog said, “Brother frog, there’s no use. I’m becoming very tired now. I’m just going to stop paddling and drown. It’s Sunday and nobody’s working. We’re doomed. There’s no possible way out of here.” But the skinny frog said, “Keep trying. Keep paddling. Something will happen, keep paddling.” Another couple of hours passed.
The fat frog said, “I can’t go on any longer. There’s no sense in doing it because we’re going to drown anyway. What’s the use?” And the fat frog stopped. He gave up. And he drowned in the milk. But the skinny frog kept on paddling.
Ten minutes later, the skinny frog felt something solid beneath his feet. He had churned the milk into butter and he hopped out of the vat.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét